| | | | Code:No-Name |
|
posts : 8 Points : 39 thanks : 0 Join date : 04/08/2011 Age : 29 Đến từ : Hưng yên
|
|
| | | | |
| Tiêu đề: yêu là đau Thu Aug 04, 2011 3:07 pm | |
| Code:No-Name nói:
| | | | chap 1: tình bạn -Tôi xin bà đấy, người đẹp. Về nhanh nhanh cho tôi còn ăn cơm. Tôi đói Từ sáng đến giờ tôi mới được nửa cái bánh mì của bà mà. -Ông nói nhiều vậy. Ngồi yên đi. -KÁI GÌ? Tôi không hiểu nổi bà thích cái gì ở tờ báo vớ vẩn đó. Toàn quảng cáo với mấy mục vớ vẩn, lên mạng xem là xong, rách chuyện. AAAAAAA lại còn cứ phải mua ở cái sạp này nữa chứ. Hix người thì đông như kiến, sang kia đi. -TÔI KHÔNG THÍCH. Hôm nay ông ăn nhầm bả hay uống lộn thuốc à. Tôi thích đọc cái gì kệ tôi, đúng là cái đồ không có óc thẩm mĩ. -TRỜI bà bị điên à thẩm mĩ thẩm meo gì cái tờ báo vớ vẩn đó. Đó là báo của trẻ con mẹ ơi, bà xem có ai bằng bà đi mua báo hht không, bây giờ bà đã là sinh viên năm thứ nhất rồi đấy. Bà có biết là mỗi lần đứng chờ bà là cái mặt đẹp trai của tôi bị bao nhiêu đứa con gái nhòm ngó không hả????????? (Hoàng hét lên) -Her her trên tờ báo có ghi cấm người trên 19t đọc báo ah? (nó hỏi với giọng thành thật) -Không (mắc bẫy rồi) -uh thế tôi mua thì làm sao (nó hét lại vào mặt Hoàng làm khá nhiều người quay lại nhìn). ông ngồi trên xe chứ có phải đứng xếp hàng như tôi đâu mà kêu lắm thế. Đói thì sang kia mua xôi ăn ( vừa nói nó vừa chỉ tay sang quán bánh mì bên đường nhưng vẫn không quên chen vào lấy báo) -Tôi không thích ăn một mình tôi muốn về nhà ngay bây giờ. -Her. Ông ngon quá ta. Giỏi thì về đi. Về cũng có ai thèm quan tâm......"thôi chết" Nó HOÀNG KHỞI MI_ sinh viên năm thứ nhất. Cao 1m6,nhìn tạm ổn, tóc dài còn lại chẳng có gì nổi bật. Bạn nó NGUYỄN HUY HOÀNG_ dân HN chính gốc, là vipboy của trường, Hoàng có anh trai học giỏi và hiện đang du học tại Mĩ hơn bọn nó 2t nhưng không phải vì thế mà Hoàng nổi tiếng. Hoàng cao 1m85_1 chiều cao tương đối người mẫu. Gỏi toàn diện(như cái kiểu văn võ song toàn ). Đẹp trai nhà giàu. đặc biệt còn cô đơn nên mới vào trường đã là đối tượng săn đuổi của khá nhiều girl. Nhưng với lớp vỏ lạnh lùng có ai dám đến gần đâu chỉ dám đứng ngắm với khoảng cách an toàn 5m thui. Vậy mà ông trời sắp đặt thế nào ngay ngày đầu tiên vào trường 1 con người bình thường như nó và 1 con người đặc biệt như Hoàng đã gặp nhau. Ngày ấy, nó đang lớ rớ ở cổng trường thì Hoàng chạy xe xẹt qua nó làn nó bị té tím hết đầu gối. Nhưng nó chưa thèm nhìn vết thương ntn đã xạc cho Hoàng 1 trận te tua (dù Hoàng đã xin lỗi nó hết nước hết cái). Bây giờ nghĩ lại nó vẫn thấy buồn cười. Ai đời, đứng ngay cổng trường người đông như kiến nó nước mắt ngắn nước mắt dài mắng Hoàng có mắt như mù, đã không biết đi xe thì đi bộ cho khỏe đỡ hại nước hại dân. Ra vẻ ta đây giỏi lắm không bằng, người và xe giống y như nhau "xấu như ma". Hic Hoàng chỉ còn nước nhảy xuống sông Hoàng Hà mới rửa được nhục này. Con SH vừa mới mua hôm qua mà nó chê xấu, lại còn cái gì mà không biết đi xe nữa chứ, mặt Hoàng lúc đó không khác gì quả gấc chín. Hoàng đành ngậm ngùi dìu nó vào phòng ytế trong khi cái mồm nó vẫn hoạt động hết công suất. (sau này nó mới biết là Hoàng cố tình nhưng không ngờ nó lại làm ầm lên như thế. Đúng là ngu thì cho chết). Không biết thế nào nó lại gặp Hoàng trên lớp thế là từ đó Hoàng phải làm ôsin không công cho nó, 2 đứa lúc nào cũng như hình với bóng. Quay về hiện tại. Nó vừa làm một việc rất điên rồ là chạm vào vết thương của Hoàng. Từ năm 7 tuổi Hoàng đã không còn tình thương của mẹ. Ba thì bận tối ngày kiếm tiền để 2 anh em Hoàng muốn làm gì thì làm với số tiền khủng bố trong thẻ ATM, Hoàng tính khí rất trẻ con luôn thèm tình thương của bố nhưng không được nên đã học cách khép lòng lại và bây giờ thì lạnh như băng đây. Haiiii, tối kị nhất của Hoàng là không được động vào sự cô đơn của hắn thế mà nó lại luôn luôn làm thế. Hix cứ mỗi lần bực mình là nó lại....... "KÉT" Đi từ sạp báo về phòng trọ có vài cây số mà nó tưởng Hoàng đã chở nó về tận quê nhà thân thương. Nó xuống xe định xin lỗi Hoàng thì Hoàng đã phóng xe đi cả đoạn đường dài rồi. "Hix" 7h tối -Ăn cơm đi, lại giận nhau với người yêu hay sao mà cứ ngó cái điện thoại hoài vậy (chị Hoa sv năm thứ 2 cùng quê với nó lên tiếng khi thấy nó không chịu ăn mà cứ ngồi nhìn điện thoại suốt). -Hix (nó chán nản) -Gớm, gớm lần nào chả vậy, suốt ngày giận, mà mày ghê gớm vừa thôi. Làm gì mà nói người yêu như chém chả. Ăn nhanh lên còn dọn (chị Mai bạn chị Hoa_cũng ở cùng phòng với nó nói) -Hì hì. Em bít ùi mừ (nó cười toe toét) Ngoài miệng thì tươi cười là thế nhưng thật ra nó đang rất lo lắng. Không biết có chuyện gì xảy ra không đây? | | | | | |
|